câu chuyện tấm lòng nhân ái

Đề bài: Viết bài văn nêu suy nghĩ về lòng nhân ái được thể hiện qua câu chuyện sau: "NGƯỜI ĂN XIN Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi. Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có Một kế hoạch mà vẹn cả đôi đường, vừa có nhà lại vừa được tiếng rể hiền rể thảo. Càng nghĩ tôi càng thấy cay đắng khi biết rõ "tấm lòng" của chồng mình. Tôi cay đắng khi nhận ra "tấm lòng" của chồng mình (Ảnh minh họa: Sohu). Vài hôm nay tôi cứ lấn cấn mãi 1 Những câu chuyện về tình người, về lòng nhân ái trên thế giới. 2 Có những chú voi thật đáng yêu đến thế. 3 Chỉ là cậu bé yêu quý cầu thủ Meessi phát cuồn thôi mà. 4 Ai cũng có nổi niềm riêng có lúc số phần không được như ta muốn. Từ năm 1992, bà Lynea Lattamzi bắt Bởi hơn ai hết, họ đang cảm nhận rõ nhất về một câu chuyện được viết nên bởi tấm lòng nhân ái mà gia đình họ vừa nhận được trong cuộc sống hôm nay. Tấm lòng nhân ái đó chính là sợi dây nối miền biên viễn xa xôi này lại gần hơn với vùng xuôi nhộn nhịp sau lưng. Sách - 100 Câu Chuyện Về Tấm Gương Đạo Đức Của Các Danh Nhâncó giá rẻ nữa, giờ chỉ còn 39,600đ. Suy nghĩ thật lâu, đặt hàng thật nhanh và khui hàng thật mau để review cho bạn bè cùng chung vui hén. motor matic tidak bisa distarter tapi bisa diengkol. Cuộc sống trở nên ấm áp, giàu tình yêu thương khi trong chúng ta luôn luôn biết cảm thông, chia sẻ với mọi người xung quanh. Vậy hiểu thế nào về lòng nhân ái? Bạn đã được chứng kiến những câu chuyện về lòng nhân ái nào trong cuộc sống? 1. Lòng nhân ái là gì? Theo từ Hán Việt, “nhân” là chỉ người, còn “ái” là yêu. Vậy lòng nhân ái là tình yêu thương giữa người với người, sự quan tâm, giúp đỡ mà không cần đền đáp. Mở rộng ra chính là tình đồng bào, đoàn kết dân tộc. Lòng nhân ái thể hiện cho nét đẹp tâm hồn của mỗi con người. Lòng nhân ái còn được hiểu là sự đồng cảm, bao bọc và che chở cho những số phận kém could mắn trong xã hội. Dù ở bất kỳ hoàn cảnh xã hội nào, lòng nhân ái cũng được thể hiện thông qua tình yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau, đồng lòng và chung một niềm tin vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Trong chiến tranh, lòng nhân ái còn được biểu hiện là tình yêu quê hương, tổ quốc cùng nhau chiến đấu và bảo vệ đất nước. Đó là truyền thống quý báu của dân tộc ta từ bao ngàn đời nay. 2. Câu chuyện về lòng nhân ái trong cuộc sống số 1 Câu chuyện mang tên ” Chú chó nhỏ” Tại một cửa hàng thú cưng, chủ tiệm treo một tấm bảng ghi ” BÁN CHÓ CON” lên cánh cửa. Những tấm biển kiểu này luôn hấp dẫn khách hàng nhỏ tuổi. Ngay sau đó, có một cậu bé xuất hiện “Chú bán mấy con chó này với giá bao nhiêu vậy?” – cậu bé hỏi. Ông chủ trả lời ” Khoảng tuwe 30 đô la đến 50 đô la”. Cậu bé móc trong túi ra một ít tiền lẻ. ” Cháu có Three đô la”, cậu nói, ” cháu có thể xem chúng được không?”. Người chủ tiệm mỉm cười và huýt sáo. Từ trong cũi chạy ra là chó mẹ Woman cùng với năm đầu con nhỏ be bé xinh xinh quấn quýt theo mẹ. Một con chó con chạy cà nhắc lết theo đằng sau.” Ngay lập tức, cậu bé chỉ vào con chó bị liệt chân đó và hỏi ” Con chó này bị làm sao vậy?” . Người chủ giải thích rằng bắc sĩ thú y đã kiểm tra và nói rằng con chó bị tật ở phần hông. Nó sẽ đi khập khiễng mãi mãi. Nó sẽ bị què mãi mãi. Đứa bé rất xúc động. ” Cháu muốn mua con chó đó”. Người chủ nói rằng ” Chắc là cháu không muốn mua con chó đó đâu, còn nếu cháu muốn nó chú sẽ cho cháu luôn. Cậu bé nổi giận. Cậu nhìn thẳng vào mắt người chủ ” Cháu không muốn chú cho cháu con chó đó. Nó xứng đáng như bất kỳ con nào khác và cháu sẽ trả cho chú đủ giá tiền cho ra, cháu sẽ đưa cho chú Three đô la bây giờ và 50 xu mỗi tháng cho đến khi cháu trả hết số tiền đó.” Người chủ phản đối ” Cháu đâu có muốn mua con chó đó. Nó sẽ chẳng bao giờ chạy được và chơi với cháu như những con chó khác.” Nghe vậy, cậu bé cúi xuống và kéo ông quần lên để lộ ra một chân bị vặn vẹo, teo quắt và phải có hệ thống thanh giằng chống đỡ…Cậu nhìn lên người chủ và nói rất khẽ” vâng, cháu cũng không chạy được, và con chó nhỏ đó cần một người có thể hiểu được nó.” Bạn có cảm nhận gì khi đọc câu chuyện này? Lòng nhân ái không chỉ có giữa con người với nhau, nhưng nó còn được thể hiện bằng tình yêu thương đồng cảm với cả loài vật. Cậu bé trong câu chuyện quý mến và coi trọng chú chó con bị tật, vì bản thân cũng bị tật và cũng muốn được mọi người yêu mến, tôn trọng. 3. Câu chuyện về lòng nhân ái trong cuộc sống số 2 Mẩu bút chì Khánh An là một bạn học sinh học giỏi nhưng nhà giàu nên cô bé rất khó gần với tất cả các bạn. Khánh An không thích Tường Vy vì nhà bạn ấy nghèo và chẳng có gì để chơi cùng. Một hôm đến tiết vẽ, cả lớp được nhắc là đem bút chì đi nhưng Khánh An quên và không có bút chì. Khi Khánh An đang không biết phải làm sao thì cô bạn Tường Vy mặc dù bị An xa lánh nhưng đã cho bạn ấy mượn mẩu bút chì mới của mình, còn mình dùng cái cũ. Sau đó, Khánh An nhận ra được lỗi sai và xin lỗi. Từ đó, hai bạn chơi thân và cùng giúp đỡ nhau trong học tập. 4. Câu chuyện về lòng nhân ái trong cuộc sống số 3 Tấm lòng nhân hậu Vào một buổi sáng nọ, trên con đường đông đúc, tấp nập người qua lại. Có một ông lão đang ra sức đạp xe chở đồ cồng kềnh lẩm bẩm ” Đường đông đúc như này không biết bao giờ mới đến nơi đây”. Bỗng đột nhiên có xe ô tô tạt ngang qua, do không cẩn thận nên đồ trên xe ông lão đã va đập vào ô tô và tạo một vết xước rất to. Ông lão hoảng hốt, thốt lên – Thôi chết rồi, làm xước sơn ô tô của người ta rồi, phải làm sao đây? Trên xe có hai cô gái, một cô tóc dài thốt lên ” Chị à, ông lão kia đâm vào đuôi xe mình rồi, phải bắt ông ta đền mới được.” Cô chị tóc ngắn nhẹ nhàng đáp – Hay thôi đi em, mang xe tới gara bảo dưỡng chút là được thôi. Cô em xuống xe rồi nhất quyết muốn ông lão bắt đền vì vụ va chạm. Ông lão khúm núm – Xin lỗi hai cô, xin lỗi hai cô, tôi đã vô ý động phải xe của các cô. Cô em nhanh nhảu muốn ông lão đền tiền sửa xe cho họ. Ông lão run rẩy giải thích – Đường nóng quá, xe của tôi nhỏ lại trở nặng nên tối đã vô ý… Cô em quát ông lão lớn và nói rằng ” Thôi thôi được rồi , đền tiền cho cháu”. Ông lão nói rằng mình sẽ đền và số tiền cô em đưa ra là 1 triệu. Sau khi một hồi đắn đo, ông lão quyết định đi giao hàng rồi nói hai cô gái ở lại chờ, mình sẽ quay lại trả tiền. Sau hơn một tiếng đồng hồ đi vay mượn, cô em cáu gắt và nghĩ rằng ông lão sẽ quỵt tiền của mình nhưng không ông đã quay lại với một đống tiền lẻ và đưa cho họ. Cô chị tinh ý bảo cô em đi về trước rồi đi theo ông lão. Khi nhìn thấy được hoàn cảnh của ông, cô chị đã quyết định đi vào trả lại số tiền đó rồi còn cho thêm ông tiền đi chữa bệnh cho bà. 5. Câu chuyện về lòng nhân ái trong cuộc sống số 4 Tấm lòng bao dung và nhân ái Trên chuyến tàu về quê, ai cũng náo nức mong sớm được trở về với gia đình và người thân. Một anh thanh niên nói chuyện với người ngồi bên cạnh mình ” Tàu về quê đông quá, could cháu mua được vé ngồi chứ không phải đứng đông đúc như thế này”. Người thanh niên bên cạnh cũng tấm tắc khên ngợi bản thân khi cũng kịp mua tàu về quê. Phía xa xa có một ông lão và đứa cháu nhỏ với một đống đồ về quê đang đứng chen chúc vào dòng người đứng kia. Thỉnh thoảng tàu phanh lại bất giác khiến họ giật mình rồi ngã nhào ra phía trước. Đứa cháu nhỏ sợ hãi khóc thét lên, ông lão chỉ biết đỡ cháu dậy rồi ôm cháu vào lòng rồi dỗ dành cháu. Chuyến đường về nhà rất xa, ông chỉ còn cách đi xin ai đó ngồi ghế trống để cho đứa cháu nhỏ ngồi nhờ. Mọi người đề xua đuổi ông cho rằng ngồi như thế đã quá mệt rồi nên không thể gánh thêm người nữa. Ông lão đi đến chỗ cậu thanh niên – Anh thanh niên ngồi một mình có thể cho tôi gửi nhờ đứa cháu nhỏ ngồi ké được không? Cậu thanh niên nhanh nhảy lấy hàng dưới chân rồi ôm vào lòng đáp trả – Dạ không được ông ạ. Cháu đang có rất nhiều đồ phải trông ạ. Ông lão bèn ngậm ngùi – Cháu tôi còn bé quá, mà đường về quê lại còn xa, nó không chịu đứng vì sợ hãi mà bắt tôi bế. Tôi thì cũng đã hết sức rồi. Ông tha thiết mong chờ được sự giúp đỡ của cậu thanh niên. Cậu ta chẳng mảy could suy nghĩ, bèn đáp ” Dạ đồ của cháu đang rất nhiều, cháu phải trông đồ để không bị mất. Ông thông cảm cho cháu nhé.” Ông lão lịch sự cảm ơn cậu rồi bẽn lẽn bước xuống. Ngồi đằng sau cậu ý là một ông lão đã trung tuổi, ông ấy gọi ông lão bế cháu lại và nói – Lão già ơi, tôi nhường chỗ cho lão và đứa bé này. Ông già đi tới bèn đáp – Cảm ơn ông, chúng ta đều có tuổi rồi. Tôi chỉ xin cho đứa cháu nhỏ ngồi nhờ thôi. Ông lão trung tuổi đáp – Lão cứ ngồi đi, tôi đi người không cũng sắp đến nhà rồi. Tôi nhường lão ngồi. Lão già xúc động và cảm ơn ông lão tốt bụng ấy. Có lẽ với cậu thanh niên kia hay những người trẻ tuổi khác thì đây là bài học để giới trẻ suy nghĩ lại cách sống của minh. Trên đây là những mẩu chuyện ngắn về lòng nhân ái trong cuộc sống để giúp các bạn đọc có thêm những dẫn chứng phong phú, sâu sắc trong bài viết nghị luận xã hội của mình. Đề bài Kể một câu chuyện em biết hoặc đã được nghe, được đọc về lòng nhân ái xung quanh em.***Câu chuyện cảm động về tấm lòng nhân ái Câu chuyện bát mìTrong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi Xin mời ngồi!Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói- Có thể... cho tôi một… bát mì được không?Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to- Cho một bát mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. “Ngon quá” - thằng anh Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen “Thật là ngon ! Cám ơn !” rồi cúi chào và bước ra khỏi Cám ơn các vị ! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm Có thể… cho tôi một… bát mì được không?- Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi!Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp- Cho một bát chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời- Vâng, một bát mì!Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng- Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?- Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!”Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ Thơm quá!- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy “Đã đặt chỗ”. Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đêu đã lớn rất Mời vào! Mời vào! - Bà chủ nhiệt tình thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói- Làm ơn nấu cho chúng tôi... hai bát mì được không?- Được chứ, mời ngồi bên này!Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy "Đã đặt chỗ" đi, sau đó quay vào trong la to "Hai bát mì".- Vâng, hai bát mì. Có chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?- Chuyện là thế này vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!- Hả, mẹ nói thật đấy chứ?- Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!- Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!- Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến Có thật thế không? Sau đó ra sao?- Thầy giáo ra đề bài “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau "Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc". Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn "Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn". Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như "Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!"Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn Bài văn đọc xong, thầy giáo nói anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?- Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói "Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được... Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con."Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!Lại một năm nữa trôi Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy "Đã đặt chỗ" nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ."Việc này có ý nghĩa như thế nào?" Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai "cũ" trở thành "cái bàn hạnh phúc", mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn rất nhiều lần 31/12 đã đi một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm- Làm ơn... làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói- Các vị... các vị là...Một trong hai thanh niên tiếp lời- Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói- Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói- Ồ phải... Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát chủ vội vàng lau nước mắt trả lời- Có ngay. Ba bát mì.***» Xem thêm Kể chuyện về người có tấm lòng nhân hậuMột số bài văn hay kể về những tấm lòng nhân ái trong cuộc sốngBài số 1Cuối xóm là nhà bà Sáu, hằng ngày cứ nhìn thấy chị Lan thường hay lui tới. Nhà chị Lan cách nhà em hai căn. Hôm nay, chủ nhật em được nghỉ học chị Lan rủ qua nhà bà Sáu chơi, thấy việc làm của chị Lan đối với bà Sáu em lại càng yêu thương và quý trọng chị Sáu năm nay ngoài bảy mươi tuổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Chị Lan kể bà Sáu có ba người con đều hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu “ Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng “. Một mình neo đơn sống ở tuổi xế chiều mà không có con cháu đỡ đần những lúc trái gió trở trời nên chị Lan thương bà lắm. Thường ngày chị Lan sang giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ quần áo, … Không ruột rà máu mủ nhưng, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu bà sáu như bà ruột của hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân gọi nhưng không thấy bà trả lời. Chị bước vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu đang nằm, chị vội chạy đến và lay gọi bà. Bà mới trở mình thều thào nói “Bà mệt quá, hai chân bà tê, không dậy được".Chị quay sang em và bảo em xoa dầu bóp chân cho bà để chị đi mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào cảm động quá thấy trong lòng em dâng lên một tình thương và một sự cảm phục chị vô cùng. Chị mồ côi mẹ từ bé, chị thiếu đi tình thương bao la của người mẹ, chị sống với ba. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đến bây giờ. Phải chăng sống trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn nên chị đem tình thương ấy sưởi ấm bà Sáu. Cả xóm ai cũng khen chị, quý lát sau chị quay lại với tô cháo trên tay, đến bên giường và đỡ bà Sáu dậy đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây mẹ đã chăm sóc nội như chị Lan bây tuyệt vời chị Lan là một tấm gương của lòng nhân ái và đức hạnh để cho em và các bạn noi số 2Hôm trước, ở trên báo em có được đọc một câu chuyện rất cảm động về tấm lòng nhân ái, khi có lòng nhân ái, con người trở nên gần nhau hơn, ki ấy mối quan hệ giữa con người với con người cũng thật thiêng liêng, đáng một tờ báo của Anh có đăng một câu chuyện về tình nhân ái, lòng thương cao cả giữa một người đàn ông với hai mẹ con khi cùng gặp nạn trên con tài Titanic. Thảm họa tàu titanic đã cướp đi mạng sống của rất nhiều người. Trong sự đau thương bao trùm ấy, chúng ta vẫn cảm động bởi tình người mà con người dành cho con thuyền Titanic chìm, mọi người trên tàu đều vô cùng hoảng hốt, lúc đứng trên bờ vực giữa sự sống và cái chết ấy, theo lẽ thường mọi người sẽ nghĩ đến sự an toàn của mình đầu tiên, nhưng không hoàn toàn như người đàn ông khi đang chấp chới giữa dòng đại dương mênh mông, dữ dội đã nhìn thấy một người phụ nữ đang che chở cho đứa con nhỏ. Trên người đàn ông có chiếc phao cứu hộ nên tỉ lệ sống sẽ cao hơn hai mẹ con nọ. Nhưng hành động của người đàn ông ấy thật khiến chúng ta cảm động, anh ta đã nhường hi vọng sống duy nhất của mình cho hai mẹ động của người đàn ông thật đáng quý, anh ta đã nhường hi vọng sống của mình, đổi lại sự bình yên cho hai mẹ con. Qua đó chúng ta cũng thấy được sự thiêng liêng của tình thương, lòng nhân ái trong cuộc số 3 Các hoạt động ý nghĩa của trường em thể hiện tấm lòng nhân áiDân tộc Việt Nam có truyền thống tương thân, tương ái từ lâu đời được ông cha ta thể hiện qua các câu tục ngữ như “Lá lành đùm lá rách”; “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Tinh thần nhân ái được thể hiện ở mọi nơi trên đất nước ta và ở trường em cũng vậy, tinh thần này luôn được gìn giữ và phát một năm học, trường em tổ chức rất nhiều các hoạt động thể hiện lòng nhân ái. Dịp đầu năm thầy cô và các bạn học sinh trong trường đã tấp nập tổ chức hoạt động khuyên góp quần áo, sách vở và đồ dùng cũ để ủng hộ các bạn học sinh ở vùng núi, các dân tộc thiểu số xa xôi, là những nơi thiếu thốn về điều kiện để học tập góp phần giúp đỡ được phần nào về mặt vật chất và tinh thần để các bạn cố gắng phấn đấu hơn trong học động này thu hút rất nhiều thầy cô giáo và các bạn học sinh trong trường tham gia, thậm chí cả những bậc phụ huynh của các bạn học sinh cũng muốn góp một chút sức mình vào hoạt động có ý nghĩa này. Dù ít hay nhiều thì đây cũng chính là tấm lòng của mọi người muốn gửi tới các bạn ở vùng núi còn gặp nhiều khó động này thu được kết quả rất tốt đẹp hứa hẹn nhiều hoạt động ý nghĩa tiếp theo. Không dừng lại ở đó, đến khoảng giữa năm học cũng là khoảng thời gian gần cuối của một năm, cả nước đang tấp nập chuẩn bị cho một cái Tết Nguyên Đán truyền thống của cả dân tộc, thì trường em cũng có những hoạt động riêng của mình, đó là việc khuyên góp để mua quà Tết cho những bạn học sinh nghèo, có hoàn cảnh khó khăn. Đây là hoạt động không phải ép buộc đối với các bạn học sinh trong trường mà là tùy vào tấm lòng của mỗi học sinh và giáo tất cả mọi người tham gia rất nhiệt tình, vì ai cũng muốn góp một chút công sức nhỏ bé để các bạn gia đình hoàn cảnh khó khăn có một cái Tết thật ấm áp và hạnh đối với lớp em, hoạt động ý nghĩa nhất của năm học này thể hiện rõ tinh thần nhân ái đó là đã mua được một chiếc xe lăn dành tặng cho một bạn học sinh trong lớp khi sinh ra không may mắn đã bị khuyết tật từ nhỏ.» Xem thêm Kể chuyện về sự đoàn kết, thương yêu bạn bè-Mời các bạn truy cập kho tài liệu Văn mẫu lớp 4 để cùng tham khảo nhiều hơn những bài văn hay trong chương trình Tập làm văn 4. “Có gì đẹp trên đời hơn thếNgười với người sống để yêu nhau” Nhà thơ – Tố Hữu Trong cuộc sống, lòng nhân ái chính là tình yêu thương giữa con người với con người, luôn sẵn sàng mở rộng vòng tay san sẻ giúp đỡ nhau vượt qua khó khăn. Chính những điều này là vạn bông hoa tỏa hương, góp phần tạo nên một xã hội con người văn minh đề cao giá trị truyền thống đạo đức. Từ xưa đến nay có rất nhiều câu chuyện về lòng nhân ái được lưu truyền giảng dạy cho biết bao thế hệ, cổ vũ khích lệ con người vượt qua sự ích kỷ để hướng tới những giá trị chân, thiện, mỹ. Câu chuyện cổ tích về lòng nhân ái luôn răn dạy chúng ta phải biết yêu thương lẫn nhau “Bầu ơi thương lấy bí cùngTuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” Ca dao tục ngữ Việt Nam Với các nhân vật hư cấu, tình huống truyện phong phú, những câu chuyện cổ tích về lòng nhân ái mang đến nhiều bài học về cách đối nhân xử thế, nuôi dưỡng tấm lòng biết yêu thương, san sẻ với mọi người trong cuộc sống một cách tự nhiên, không gượng ép. Người đọc sẽ rút ra những bài học khác nhau từ đó hình thành nuôi dưỡng nhân cách mỗi người. Truyện cổ tích là kho tàng những bài học về lòng nhân ái Những câu chuyện cổ tích luôn nỗ lực giữ gìn cái thiện trong tâm hồn con người. Dẫu qua bao nhiêu thời gian, truyện cổ tích vẫn luôn giữ trọn thiên chức của mình, đó là ngợi ca tấm lòng nhân hậu, truyền thống “Thương người như thể thương thân”. Các câu chuyện như Sự tích Hồ Ba Bể; Sự tích cây vú sữa; Cây tre trăm đốt; Sọ dừa, Tấm cám …. Những câu chuyện này được lưu truyền qua bao nhiêu thế hệ, người nối người kể cho nhau, răn dạy những điều hay lẽ phải rút ra trong các câu chuyện cổ tích. 1. Sự tích Hồ Ba Bể Sự tích hồ Ba Bể” nói về tấm lòng nhân hậu, yêu thương giúp đỡ bà lão ăn xin của hai mẹ con nghèo. Chính nhờ có tấm lòng nhân ái, luôn sẵn sàng giúp đỡ bà lão trong lúc khó khăn, cưu mang người nghèo khổ đã giúp cho hai mẹ con khỏi kiếp nạn của thiên nhiên. Đồng thời hai mẹ con đã giúp dân làng tránh được cơn lũ quét. Truyện ca ngợi những người có tấm lòng nhân hậu, yêu thương giúp đỡ mọi người trong lúc hoạn nạn. Sẵn sàng cưu mang những người nghèo khổ. 2. Sự tích cây vú sữa Câu chuyện muốn nhắc nhở chúng ta về công lao sinh thành, nuôi dưỡng, chăm sóc của bậc sinh thành. Cho dù nhiều lúc ba mẹ có la mắng chúng ta thì cũng chỉ là muốn con cái thành người tốt, có ích cho xã hội. Đồng thời, sự tích cây vú sữa cũng nhắc nhở mỗi người, là con cái phải có trách nhiệm chăm lo, yêu thương, đối xử tốt, có hiếu với ba mẹ. Đừng để đến lúc cha mẹ đã không còn thì mới trở về chăm lo. Lúc này đã quá muộn rồi. 3. Cây tre trăm đốt Người tốt bụng, lương thiện sau khi trải qua bao khó khăn gian khổ cuối cùng cũng sẽ nhận được sự hạnh phúc. Còn người ác độc cuối cùng cũng bị trừng phạt. Ở hiền ắt sẽ gặp lành. 4. Tấm cám Khi kể một câu chuyện về lòng nhân ái thì không thể không nhắc đến Truyện tấm cám. Nó nhắc nhở chúng ta, ở hiền sẽ gặp lành, ở ác sẽ gặp phải báo ứng. Con người cần phải sống lương thiện, giúp đỡ mọi người và không nên tham lam những thứ mà mình không có. Ở lứa tuổi thiếu nhi, trẻ em đang trong giai đoạn hình thành dần các tính cách, tư duy và cảm xúc của mình. Do vậy, truyện cổ tích chính là công cụ để cha mẹ kể một câu chuyện về lòng nhân ái giúp bé tư duy, nhận biết thế giới, các điều đúng sai trong cuộc sống và kích thích khả năng sáng tạo ở trẻ. Câu chuyện về lòng nhân ái trong thực tế xã hội hiện nay Trong gần 2 năm qua đất nước ta đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn từ lũ lụt gây thiệt hại tại miền Trung, đến những mất mát trong cơn đại dịch Covid-19 lấy đi hàng nghìn tính mạng của người dân trên khắp mọi miền tổ quốc. Bên cạnh sự nỗ lực, chủ động của đất nước, trước tình hình đó đã có rất nhiều nghĩa cử cao đẹp góp phần san sẻ, hỗ trợ cho những hoàn cảnh khó khăn, tạo nên tinh thần đoàn kết toàn dân trong cuộc chiến đẩy lùi dịch bệnh. Các bà, các mẹ trên khắp vùng quê kêu gọi nhau gói bánh chưng, bánh tét cho bà con đói rét vùng lũ miền Trung; Anh chị chị tiểu thương vét hết những gói mì tôm gửi ra để bà con miền Trung lót dạ; Em học sinh gom góp sách vở, đập những con heo đất với những đồng tiền tiết kiệm ít ỏi gửi cho các bạn ngoài ấy có cái để học; Bà chủ tốt tính miễn tiền trọ, Các tấm lòng cá nhân cao cả đã đi trao thực phẩm miễn phí cho người dân; Cây ATM gạo; Mạnh thường quân hỗ trợ nhu yếu phẩm, nước uống và nấu suất ăn tối cho các chiến sĩ trực chốt kiểm soát dịch, bác sĩ tuyến đầu chống dịch, khu cách ly;… Đó đều là những hình ảnh đẹp nhưng tấm gương sáng về lòng nhân ái. Một hình ảnh đẹp về lòng nhân ái khi miền Trung đang oằn mình chống lũ Thế mới thấy, những câu chuyện về tấm lòng nhân ái luôn tồn tại trong cuộc sống của chúng ta. Trong hoạn nạn thì tấm lòng, tinh thần đó càng thể hiện mạnh mẽ hơn bao giờ hết!. Đa phần mọi người cứ nghĩ lòng nhân ái là thứ gì đó xa xôi, cao cả và khó với tới nhưng thực chất những câu chuyện về lòng nhân ái lại ở rất gần với cuộc sống quanh ta. Đó là những hành động, cử chỉ, lời nói thể hiện mỗi ngày. Những câu chuyện về lòng nhân ái, việc làm xuất phát từ trái tim không hề toan tính chính là vầng ánh sáng lung linh, rực rỡ nhất, là động lực sống, nguồn cổ vũ động viên vô giá, thôi thúc, lan tỏa mạnh mẽ đến mọi người hướng tới hành trình thiện lương trong cuộc đời mình. Tôi là Nguyễn Văn Sỹ có 15 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực thiết kế, thi công đồ nội thất; với niềm đam mê và yêu nghề tôi đã tạo ra những thiết kếtuyệt vời trong phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, sân vườn… Ngoài ra với khả năng nghiên cứu, tìm tòi học hỏi các kiến thức đời sống xã hội và sự kiện, tôi đã đưa ra những kiến thức bổ ích tại website Hy vọng những kiến thức mà tôi chia sẻ này sẽ giúp ích cho bạn! Bài Tập Làm Văn Lớp 4 Kể những câu chuyện về tấm lòng nhân ái gồm dàn ý và bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 4 tham khảo và xây dựng thêm vốn từ vựng để kể những câu chuyện hay hơn, cảm động hơn. Toàn bộ bài văn mẫu kể chuyện về lòng nhân hậu được chọn lọc từ những bài văn hay của các em học sinh trên cả nước, giúp các em học sinh lớp 4 tham khảo để có thêm vốn từ vựng, kể chuyện ngày càng hay hơn. Vậy mời các bạn cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của ý kể chuyện đời thường về lòng nhân áiDưới đây là hướng dẫn dàn ý kể một câu chuyện về lòng nhân ái mới Mở bàiGiới thiệu nhân vật có tấm lòng nhân hậu mà em định được đọc, được nghe hay được chứng kiến câu chuyện về người Thân bàiTrình bày diễn biến câu Kết bàiNêu kết thúc câu chuyện và cảm nghĩ của em về câu chuyện được làm Kể câu chuyện về tấm lòng nhân hậuTrong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là “Câu chuyện bát mì”. Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời.– Xin mời ngồi!Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói– Có thể… cho tôi một… bát mì được không?Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú.– Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to– Cho một bát mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. “Ngon quá” – thằng anh nói.– Mẹ, mẹ ăn thử đi – thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen “Thật là ngon ! Cám ơn !” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán.– Cám ơn các vị ! Chúc năm mới vui vẻ – ông bà chủ cùng việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái.– Có thể… cho tôi một… bát mì được không?– Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi!Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp– Cho một bát chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời– Vâng, một bát mì!Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng– Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không?– Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!”Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán.– Thơm quá!– Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá!– Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình.– Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy “Đã đặt chỗ”. Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đêu đã lớn rất nhiều.– Mời vào! Mời vào! – Bà chủ nhiệt tình thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói– Làm ơn nấu cho chúng tôi… hai bát mì được không?– Được chứ, mời ngồi bên này!Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy “Đã đặt chỗ” đi, sau đó quay vào trong la to “Hai bát mì”.– Vâng, hai bát mì. Có chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây.– Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!– Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?– Chuyện là thế này vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng.– Chuyện đó thì chúng con biết rồi – đứa con lớn trả chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe.– Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!– Hả, mẹ nói thật đấy chứ?– Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi.– Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé.– Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!– Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều!– Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự.– Có thật thế không? Sau đó ra sao?– Thầy giáo ra đề bài “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau “Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc”. Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn “Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn”. Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như “Cố gắng lên! Chúc hạnh phúc! Cám ơn!”Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài.– Bài văn đọc xong, thầy giáo nói anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời.– Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao?– Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói “Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được… Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con.”Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo– Cám ơn! Chúc mừng năm mới!Lại một năm nữa trôi Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy “Đã đặt chỗ” nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ.“Việc này có ý nghĩa như thế nào?” Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai “cũ” trở thành “cái bàn hạnh phúc”, mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn rất nhiều lần 31/12 đã đi một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm– Làm ơn… làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói– Các vị… các vị là…Một trong hai thanh niên tiếp lời– Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lực để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói– Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên!Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói– Ồ phải… Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát chủ vội vàng lau nước mắt trả lời– Có ngay. Ba bát một câu chuyện về lòng nhân hậu ngắn gọnTrong những người em từng gặp đến nay, người có lòng nhân hậu nhất là bà em. Bà có lòng thương người vô bờ xảy ra trên đường bà đưa em đi học về. Bà đang chở em đi học về trên quãng đường dốc gồ ghề đầy đất đá. Bỗng bà thắng xe kêu kít. Thì ra có người đang có người nằm bất tỉnh giữa đường, không vật dụng Hay xe cộ bên cạnh. Đoạn đường này vắng vẻ, ít có xe cộ và không có nhà dân xung quanh. Dù có lay cỡ nào, người đàn ông ấy vẫn không tỉnh dậy. Cuối cùng, bà quyết định chở người đó đi bệnh viện xã cách đó mười cây số. Nhìn đoạn đường dốc lắm với cái nắng muốn bể đầu, em thấy thương bà làm sao. Càng thương bà hơn vì người đàn ông phía sau nặng nề. Em ngồi phía trước. Đến bệnh viện, mồ hôi nhễ nhại, bà nói chuyện với bác sĩ trong lúc thở đó, gia đình người bị nạn đã đến chăm sóc người đàn ông nọ. Bà cháu em lủi thủi ra về. Trên đường về, bà bảo “Mai mốt, con lớn lên con cũng hãy nhớ lấy hôm nay mà yêu thương cứu giúp mọi người không cần toan tính con nhé! Con giúp người, người sẽ giúp ta thôi”. Câu nói của bà cứ vang vọng mãi trong đầu óc em. Bà em đúng là có lòng nhân hậu. Em rất sung sướng và hạnh phúc khi có người bà tuyệt vời như thế. “Có gì đẹp trên đời hơn thế Người với người sống để yêu nhau” Nhà thơ – Tố Hữu Trong cuộc sống, lòng nhân ái chính là tình yêu thương giữa con người với con người, luôn sẵn sàng mở rộng vòng tay san sẻ giúp đỡ nhau vượt qua khó khăn. Chính những điều này là vạn bông hoa tỏa hương, góp phần tạo nên một xã hội con người văn minh đề cao giá trị truyền thống đạo đức. Từ xưa đến nay có rất nhiều câu chuyện về lòng nhân ái được lưu truyền giảng dạy cho biết bao thế hệ, cổ vũ khích lệ con người vượt qua sự ích kỷ để hướng tới những giá trị chân, thiện, mỹ. nội dung1 Câu chuyện cổ tích về lòng nhân ái luôn răn dạy chúng ta phải biết yêu thương lẫn 1. Sự tích Hồ Ba 2. Sự tích cây vú 3. Cây tre trăm 4. Tấm cám2 Câu chuyện về lòng nhân ái trong thực tế xã hội hiện nay Câu chuyện cổ tích về lòng nhân ái luôn răn dạy chúng ta phải biết yêu thương lẫn nhau “Bầu ơi thương lấy bí cùng Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” Ca dao tục ngữ Việt Nam Với các nhân vật hư cấu, tình huống truyện phong phú, những câu chuyện cổ tích về lòng nhân ái mang đến nhiều bài học về cách đối nhân xử thế, nuôi dưỡng tấm lòng biết yêu thương, san sẻ với mọi người trong cuộc sống một cách tự nhiên, không gượng ép. Người đọc sẽ rút ra những bài học khác nhau từ đó hình thành nuôi dưỡng nhân cách mỗi người. Những câu chuyện cổ tích luôn nỗ lực giữ gìn cái thiện trong tâm hồn con người. Dẫu qua bao nhiêu thời hạn, truyện cổ tích vẫn luôn giữ trọn thiên chức của mình, đó là ngợi ca tấm lòng nhân hậu, truyền thống lịch sử “ Thương người như thể thương thân ” . Các câu chuyện như Sự tích Hồ Ba Bể ; Sự tích cây vú sữa ; Cây tre trăm đốt ; Sọ dừa, Tấm cám …. Những câu chuyện này được lưu truyền qua bao nhiêu thế hệ, người nối người kể cho nhau, răn dạy những điều hay lẽ phải rút ra trong những câu chuyện cổ tích . 1. Sự tích Hồ Ba Bể Sự tích hồ Ba Bể ” nói về tấm lòng nhân hậu, yêu thương trợ giúp bà lão ăn xin của hai mẹ con nghèo. Chính nhờ có tấm lòng nhân ái, luôn chuẩn bị sẵn sàng trợ giúp bà lão trong lúc khó khăn vất vả, nuôi nấng người bần hàn đã giúp cho hai mẹ con khỏi kiếp nạn của vạn vật thiên nhiên. Đồng thời hai mẹ con đã giúp dân làng tránh được cơn lũ quét . Truyện ca tụng những người có tấm lòng nhân hậu, yêu thương trợ giúp mọi người trong lúc hoạn nạn. Sẵn sàng nuôi nấng những người bần hàn. 2. Sự tích cây vú sữa Câu chuyện muốn nhắc nhở tất cả chúng ta về công lao sinh thành, nuôi dưỡng, chăm nom của bậc sinh thành. Cho dù nhiều lúc ba mẹ có la mắng tất cả chúng ta thì cũng chỉ là muốn con cháu thành người tốt, có ích cho xã hội . Đồng thời, sự tích cây vú sữa cũng nhắc nhở mỗi người, là con cháu phải có nghĩa vụ và trách nhiệm chăm sóc, yêu thương, đối xử tốt, có hiếu với ba mẹ. Đừng để đến lúc cha mẹ đã không còn thì mới quay trở lại chăm sóc. Lúc này đã quá muộn rồi . 3. Cây tre trăm đốt Người tốt bụng, lương thiện sau khi trải qua bao khó khăn vất vả gian nan ở đầu cuối cũng sẽ nhận được sự niềm hạnh phúc. Còn người độc ác ở đầu cuối cũng bị trừng phạt. Ở hiền ắt sẽ gặp lành . 4. Tấm cám Khi kể một câu chuyện về lòng nhân ái thì không thể không nhắc đến Truyện tấm cám. Nó nhắc nhở chúng ta, ở hiền sẽ gặp lành, ở ác sẽ gặp phải báo ứng. Con người cần phải sống lương thiện, giúp đỡ mọi người và không nên tham lam những thứ mà mình không có. Ở lứa tuổi thiếu nhi, trẻ em đang trong giai đoạn hình thành dần các tính cách, tư duy và cảm xúc của mình. Do vậy, truyện cổ tích chính là công cụ để cha mẹ kể một câu chuyện về lòng nhân ái giúp bé tư duy, nhận biết thế giới, các điều đúng sai trong cuộc sống và kích thích khả năng sáng tạo ở trẻ. Câu chuyện về lòng nhân ái trong thực tế xã hội hiện nay Trong gần 2 năm qua quốc gia ta đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn vất vả từ lũ lụt gây thiệt hại tại miền Trung, đến những mất mát trong cơn đại dịch Covid-19 lấy đi hàng nghìn tính mạng con người của người dân trên khắp mọi miền tổ quốc. Bên cạnh sự nỗ lực, dữ thế chủ động của quốc gia, trước tình hình đó đã có rất nhiều nghĩa cử cao đẹp góp thêm phần san sẻ, tương hỗ cho những thực trạng khó khăn vất vả, tạo nên niềm tin đoàn kết toàn dân trong đại chiến đẩy lùi dịch bệnh . Các bà, những mẹ trên khắp vùng quê lôi kéo nhau gói bánh chưng, bánh tét cho bà con đói rét vùng lũ miền Trung ; Anh chị chị tiểu thương nhỏ lẻ vét hết những gói mì tôm gửi ra để bà con miền Trung lót dạ ; Em học viên gom góp sách vở, đập những con heo đất với những đồng xu tiền tiết kiệm chi phí rất ít gửi cho những bạn ngoài ấy có cái để học ; Bà chủ tốt tính miễn tiền trọ, Các tấm lòng cá thể cao quý đã đi trao thực phẩm không lấy phí cho người dân ; Cây ATM gạo ; Mạnh thường quân tương hỗ nhu yếu phẩm, nước uống và nấu suất ăn tối cho những chiến sỹ trực chốt trấn áp dịch, bác sĩ tuyến đầu chống dịch, khu cách ly ; … Đó đều là những hình ảnh đẹp nhưng tấm gương sáng về lòng nhân ái . Thế mới thấy, những câu chuyện về tấm lòng nhân ái luôn tồn tại trong cuộc sống của chúng ta. Trong hoạn nạn thì tấm lòng, tinh thần đó càng thể hiện mạnh mẽ hơn bao giờ hết!. Đa phần mọi người cứ nghĩ lòng nhân ái là thứ gì đó xa xôi, cao cả và khó với tới nhưng thực chất những câu chuyện về lòng nhân ái lại ở rất gần với cuộc sống quanh ta. Đó là những hành động, cử chỉ, lời nói thể hiện mỗi ngày. Những câu chuyện về lòng nhân ái, việc làm xuất phát từ trái tim không hề toan tính chính là vầng ánh sáng lung linh, rực rỡ nhất, là động lực sống, nguồn cổ vũ động viên vô giá, thôi thúc, lan tỏa mạnh mẽ đến mọi người hướng tới hành trình thiện lương trong cuộc đời mình. 5/5 – 3 bầu chọn

câu chuyện tấm lòng nhân ái